Điểm đến cuối cùng trong hành trình của mỗi chúng ta là gì ? Tôi tin, cuộc đời sẽ cho ta những thử thách để tạo giá trị cho riêng mình.
Khi còn nhỏ, tôi rất thích những cánh diều bay mãi trên khung trời xanh thẳm. Như những ước mơ lớn lao cháy bỏng của tôi khi đó.
Trái đất và cả hệ mặt trời chưa bao giờ dừng lại, mà lao đi với vận tốc 240km/s. Về đâu trong thiên hà rộng lớn ?
Vạn vật không ở yên một chỗ, mà luôn thay đổi. Đó là cái vô thường mà cổ nhân dạy.
Khi đặt những viên gạch đầu tiên cho nền móng phát triển, mỗi chúng ta đều có những kế hoạch, mục tiêu cho riêng mình. Trải qua thời gian, tác động của cuộc sống, lòng kiên định ban đầu sẽ chịu những ảnh hưởng nhất định. Vì thế mới có chuyện chúng ta đánh mất chính mình trong cuộc sống vô thường này. Bạn có thể đi chậm lại nếu mệt mỏi, nhưng không được dừng lại. Vì cả Hệ mặt trời vẫn đang chuyển động.
Những vì tinh tú lấp lánh hàng đêm trên bầu trời kia có bao giờ thầm thỉ ? Rằng ta lẻ loi mà vẫn luôn lấp lánh. Những vì sao đêm cho ta sự thăng hoa,hào quang làm ta loá mắt nhưng sự lung linh trong sâu thẳm sẽ khiến ta mộng mị, đôi khi ngô nghê trong thực tại.
Ngước nhìn bầu trời đêm đầy sao lấp lánh, bạn sẽ cảm nhận được sự bình yên đến lạ. Có lẽ đã lâu bạn chưa từng làm điều đó, hãy thử một lần ...